Gồng mình vì tức, nếu không phải vì Quân biết Trường ở đâu thì đừng hòng Diễm đi cùng với Quân. Không còn cách nào khác, tự mở cửa xe, Diễm trèo vào trong.
Thấy Diễm đã chịu lên xe, đôi mắt Quân ánh lên những tia nhìn khác thường, trong đầu Quân vừa tính toán nên làm gì với Diễm.
Quân bảo Kiên.
_Cậu lên xe đi…!!
_Vâng…!!
Ba người lái xe đi bỏ lại mình cô thư kí đứng chơ vơ một mình trước cổng công ty, mặt cô ta hầm hầm tức giận, cô ta dậm chân xuống đất khiến mọi người xung quanh phì buồn cười.
Trên đường đi, Diễm bị Quân chen sát vào người, vừa xấu hổ, vừa giận. Diễm cáu.
_Anh không thể ngồi xích ra chỗ khác được à, ghế xe còn rộng, sao anh phải chen em vào tít thành xe thế này….??
Quân lạnh lùng không nói gì, Diễm cố đẩy Quân ngồi xích ra, Quân lại chen Diễm chật hơn. Diễm khổ sở.
_Anh làm ơn, em sắp không chịu được nữa rồi…!!
Quân vẫn không nói gì, bực mình, Diễm bảo tài xế.
_Anh dừng xe cho em xuống…!!
Quân ra lệnh.
_Lái xe đi, lúc nào tôi bảo dừng thì dừng, cậu đã nghe rõ chưa…??
_Vâng….!!
Hết chịu nổi, Diễm hét.
_Anh đang làm gì thế, anh có biết là anh quá đáng lắm không hả…??
Cúi sát mặt Diễm, tay nâng cằm Diễm lên, Quân gằn giọng.
_Cô mà còn la ó, hay hét như thế nữa, cô sẽ nhận được một bài học thích đáng, tốt nhất là cô nên im đi thì hơn…!!
Tài xế, trợ lí Kiên ngồi như điếc, họ nói chuyện vui vẻ với nhau coi như không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728195/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.