Trường gặp Diễm ngoài cổng công ty, sau việc xẩy ra tối hôm trước, Diễm càng muốn tránh mặt Trường, nắm chặt đầu xe, Trường khổ sở nói.
_Anh muốn gặp em….!!
_Còn tôi không muốn gặp anh…!!
_Em đừng như thế có được không….??
Diễm nhếch mép.
_Lẽ ra anh phải biết vì ai mà bố con tôi ra nông nỗi này đúng không….??
_Anh hiểu,chính vì thế anh mới đang tìm cách chuộc lỗi với em…!!
Diễm lắc đầu.
_Nếu anh đang có ý định bù đắp cho tôi thì anh không cần phải làm như thế vì tôi không cần…!!
Diễm gằn giọng.
_Anh nên cầu nguyện cho bố tôi không sao, nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu….!!
Trường cầu khẩn.
_Xin em, cho anh gặp mặt em một chút thôi….!!
Diễm hét.
_Tránh ra cho tôi đi, tôi nói gì anh có nghe thấy không….??
Diễm càng đuổi Trường, Trường càng giữ chặt lấy đầu xe của Diễm, trong lúc tức giận, bàn tay Diễm vô tình tăng ga, hậu quả, Trường bị xe tông.
Diễm hốt hoảng kêu thét lên.
_Anh có sao không….??
Buông xe, Diễm chạy lại đỡ Trường dậy, mặt mày Trường nhăn nhó vì đau, xem ra cú lao thẳng vào bụng không phải nhẹ, nước mắt tuôn như mưa, Diễm đau khổ hỏi.
_Anh…anh không sao chứ….??
_Anh làm ơn nói gì đi….!!
Mặc dù rất đau đớn nhưng Trường vẫn cố gắng gượng nói.
_Anh…anh không sao, em đừng lo lắng quá…!!
Diễm sụt sịt.
_Để em đưa anh vào bệnh viện….!!
Thấy Diễm đã thay đổi cách xưng hô và thái độ đối với mình, trên miệng Trường nở một nụ cười, Trường vừa nghĩ ra được một cách để bắt Diễm phải ở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728183/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.