Diễm không muốn nói chuyện với Trường, nên sau khi tắt xe máy, móc mũ bảo hiểm vào chốt xe, Diễm định đi vào nhà. Trường khổ sở hỏi.
_Tại sao trông thấy anh, em lại không nói gì….??
Diễm thở dài nói.
_Tôi đã nói với anh rồi, tôi không muốn gặp lại anh, không lẽ anh không nghe những gì mà tôi nói….!!
_Em không thể nào tha thứ được cho anh hay sao….??
_Vấn đề ở đây không phải là tha thứ hay không tha thứ mà là tôi không thể làm sai được hơn nữa….!!
Quân giật mình lo sợ.
_Em nói như thế nghĩa là sao, em không định kết hôn với Quân đấy chứ….??
Diễm vô tình nói.
_Tại sao lại không, anh ấy là chồng chưa cưới của tôi, bố tôi chính là người chọn anh ấy, như thế không phải là quá hợp lí rồi còn gì….??
Trường tái mặt, lòng Trường đau đớn.
_Em không thể đối xử với anh như thế, dù anh làm em bị tổn thương, cũng không đáng bị em dùng cách này để trả thù anh….!!
Diễm nhíu mày.
_Anh đang suy nghĩ lung tung gì thế, tôi và anh có quan hệ gì đâu, anh và tôi ngoài quan hệ giữa ân nhân và người biết ơn ra thì không còn quan hệ nào khác, không lẽ vì muốn tôi trả ơn anh, anh ép tôi phải yêu anh….!!
Trường kêu lên.
_Sao em lại lạnh lùng với anh như thế, chính em là người nói yêu anh trước, anh không hề ép em như em nói….!!
Diễm cười nhạt.
_Nhưng bây giờ tôi không nhớ gì cả, nếu thực sự tôi có từng nói yêu anh thì đó cũng là quá khứ rồi, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728176/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.