Bấm chuông cổng nhà Diễm, Quân hồi hộp chờ Diễm ra mở cổng cho mình, chưa đầy một phút sau, Diễm chạy thật nhanh ra cổng, Diễm mỉm cười chào.
_Chào anh. Cảm ơn anh đã đến đón em…!!
Quân cười.
_Có gì đâu, chính anh mới phải cảm ơn em vì em đã cho anh cơ hội này mới đúng…!!
Bẽn lẽn, không nói gì, Diễm mở cổng, Quân mở cửa xe, Quân giục.
_Mình đi thôi em….!!
_Vâng….!!
Trên đường đi, hai người nói chuyện rất nhiều, Diễm thoải mái vì Quân không ép Diễm làm những việc mà Diễm không thích như Trường, đến bệnh viện, Quân mua một bó hoa, một giỏ trái cây cho ông Hải, nhưng ông Hải không thể biết được điều đó vì ông vẫn còn hôn mê chưa tỉnh.
Nắm lấy tay ông, Quân nói.
_Chào chú….!! Hôm nay cháu đến thăm chú đây….??
_Chú có nghe cháu nói gì không…??cháu hy vọng là chú mau tỉnh lại…!!
_Diễm và cháu lo cho chú lắm, chú mau tỉnh lại chú nhé, chú mà nằm thế này mãi, cháu sợ Diễm sẽ sớm gục ngã, nếu cô ấy gục ngã cháu biết phải làm sao đây….!!
_Cháu hứa cháu sẽ đến thăm chú hàng ngày….!!
Diễm khóc, cầm lấy tay kia của ông Hải, vuốt mấy sợi tóc lòe xòe trước trán của ông, Diễm dựa đầu vào ngực ông. Diễm mong ông tỉnh lại biết bao, Diễm tự hứa với lòng là sẽ không làm ông thất vọng, không làm ông buồn phiền và cáu giận như ngày trước nữa, mà Diễm sẽ làm mọi cách để ông được vui lòng, được mỉm cười hạnh phúc.
Sau khi thăm ông Hải, Diễm và Quân cùng nhau đi dạo trên sân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728168/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.