Trường cười khẩy nghĩ.
_Chỉ mới nếm trải một chút mà cô đã không chịu đựng được rồi à, còn tôi thì sao, vì bố của cô mà người mẹ của tôi phải chết, người bố mà tôi kính trọng phải tự sát theo bà, ông tuy được cứu sống nhưng còn đâu một người cha hiền lành mà tôi từng biết nữa, còn tài sản nhà tôi, gia đình tôi vì bố cô đều bị tan nát hết cả, vậy thì ai mới là người nên oán giận, nên căm hận ở đây…!!
Diễm đuổi Trường.
_Anh về đi, tôi không muốn sau khi bố tôi tỉnh lại, ông lại uất lên, mong anh đi cho….!!!
Trường thở dài.
_Thôi được rồi để anh đi, anh hy vọng là sau khi lấy lại được bình tĩnh, anh và em sẽ nói chuyện với nhau sau….!!
Diễm hét.
_Tôi đã nói là giữa tôi và anh không có gì để nói với nhau….!!
_Em không thể tha chứ cho anh được sao….??
Diễm chán nản.
_Giữa tôi và anh không có quan hệ gì để mà tha thứ hay không tha thứ….!!
_Nhưng mà…!!
Diễm quát.
_Anh còn không mau đi đi, hay là anh định để tôi phải quỳ xuống đây thì anh mới chịu đi….!!
Trường vội nói.
_Anh đi ngay bây giờ, em đừng làm thế….!!
Chờ cho Trường đi khuất, Diễm khóc nấc lên, vậy là mọi chuyện đều đã hỏng hết, bố Diễm và Trường đã ở hai phía đối đầu, bố mẹ Quân khinh ghét Diễm, nhắc đến bố mẹ Quân, Diễm sợ hãi, vội mở máy điện thoại di động, Diễm gọi điện cho Quân.
Diễm gọi điện cho Quân nhiều lần nhưng Quân không chịu bắt máy, biết là Quân giận, Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728160/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.