Thằng bé lầm lũi tiến lại về phía Trường, Trường kinh ngạc hỏi nó.
_Anh có quen biết nhóc không….??
Nó lắc đầu, đưa cho Trường một tờ giấy, nó bảo.
_Có một chị nhờ em chuyển cái này cho anh….!!
Nói xong, nó lững thững bỏ đi, Trường đoán cô gái nhờ thằng nhóc đưa tờ giấy cho mình là Diễm, ngoài Diễm ra không ai có thể nghĩ ra được cách này.
Hồng nén lòng ghen tức lại, Hồng cũng muốn biết trong thư Diễm viết gì.
“Anh Trường…!!
Em nên buông tay đi đúng không anh, em hiểu cái gì không thuộc về mình thì mãi vẫn không bao giờ có được.
Em yêu anh, thích anh đó là sự thật, cảm giác này không bao giờ có thể là giả dối, người ta không thể ép mình yêu người khác, nghĩ đến người khác nếu như không có tình cảm thực sự, em yêu anh, thích anh mặc dù không được anh đáp lại nhưng em sẽ không bao giờ hối hận.
Người ta nói từng ngày được nếm trải cảm giác chờ đợi, được nếm trải trái đắng của tình yêu cũng là một thứ hạnh phúc, em luôn muốn một lần được nghe anh nói câu anh yêu em nhưng mà xem ra em không thể chờ đợi được nữa rồi.
Em phải ra đi thôi, mấy ngày nữa, em sẽ bay sang Mỹ, em sẽ ở hẳn bên đó, em sẽ không trở về nữa, bố em nói đúng đã đến lúc em nên tỉnh lại, em không nên tự lừa dối mình nữa, anh không phải là chồng của em, em cũng không phải là vợ của anh, cảm ơn anh vì trong một tháng vừa qua anh đã cho em cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/728152/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.