Ông Hải trấn an Diễm.
_Con đừng lo lắng quá, điều này bố đã tính trước cả rồi. Đầu tiên bố muốn con đến công ty thực tập cho quen dần với công việc, sau đó bố sẽ tìm chồng cho con….!!
Diễm hét to.
_Con không lấy chồng đâu, việc đi làm ở công ty con có thể thương lượng, còn chuyện lấy chồng, con nhất định không nghe theo sự sắp xếp của bố, nhất định là không…??
Ông Hải ôm lấy ngực, mặt ông tái lại, mồ hôi rịn đầy trán. Diễm bật khóc, vội ôm lấy bố, Diễm run sợ hỏi.
_Bố…!! bố không sao chứ….?? Con xin lỗi….!!
Ông Hải thều thào.
_Mau lấy lọ thuốc trong túi áo cho bố….!!
_Vâng….!!
Diễm vội lục túi áo ông Hải, Diễm lôi ra một lọ thuốc màu trắng, mở nắp, Diễm dốc thuốc vào tay. Diễm đau xót hỏi.
_Mấy viên hả bố….!!
_Năm viên….!!
Diễm đưa thuốc, đưa nước cho ông Hải, ông vội uống. Chờ ông uống xong, Diễm đỡ ông ngồi dậy, Diễm khóc nấc lên, ôm chặt lấy ông, Diễm run rẩy nói.
_Xin..xin bố đừng bỏ con, con sẽ cố làm theo những gì mà bố nói. Con xin bố….!!
_Con gái ngoan, bố thực lòng không muốn ép con nhưng quả thật bố không thể sống lâu hơn được nữa, căn bệnh này có thể khiến bố ra đi bất cứ lúc nào, bố không hề tiếc của cải, không hề tiếc bất cứ thứ gì, bố chỉ lo cho con thôi. …!!
_Nếu con lo cho bố, yêu bố, con có thể làm theo lời của bố được không…??
Diễm đau đớn gục mặt khóc nức nở. Diễm gật đầu nói.
_Con sẽ cố….!!
_Cảm ơn con…..!!
Quá đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong/257170/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.