Hình đi đến sáng hôm sau mới về, mà về đến nhà anh cũng không nói gì với tôi. Tôi thì thật sự chẳng biết mình sai chỗ nào, mà có muốn bắt chuyện cũng không biết nên nói gì. Giữa tôi và Hình chưa bao giờ có chuyện như thế này, cảm giác gượng gạo thật sự.
Nghĩ nên thôi, cứ bình thường thì sẽ tốt.
1 tuần sau, tôi đi nộp hồ sơ vào trường Mầm non gần khu nhà Hình. Tôi cũng nên đi làm lại, mặc dù tiền không nhiều nhưng có thể đủ để nuôi cu Min là được. Chiều hôm ấy Hình đi làm về, tôi có nói chuyện với anh ấy.
- Chắc tháng sau tôi đi làm.
Hình nhìn tôi:
- Làm gì?
- Tôi là giáo viên mầm non mà, khi sáng nộp hồ sơ được nhận rồi, chắc tầm tháng sau là có thể đi làm lại.
Hình gật đầu, anh có chút không vui:
- Sao không nói tôi, tôi xin cho cô vào một Trường lương cao hơn. Còn cu Min thì sao?
Tôi ngồi xuống ghế:
- Cu Min mẹ tôi lên trông, bà ở quê một mình cũng buồn, lên trông cháu cho đỡ nhớ.
- Ừ cũng tốt, cô cũng nên đi làm. Nhưng nhớ, cô là người có con nhỏ nên đặt con lên trên đừng tham công tiếc việc quá, tôi không có nhiều thời gian ở bên cu Min nên cũng không muốn cô thường xa con...
Tôi nhìn anh ta, Hình cũng có một chút gia trưởng đó chứ?!
Nói qua với Hình một tiếng, đầu tháng sau tôi chính thức đi làm trở lại. Nhưng ai biết được, vừa đi làm đã phát sinh chuyện không may...
Ngày đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong-tran-phan-truc-giang/114082/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.