🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bàn tay run run đặt trên má, tôi nhẹ nhàng lau đi dòng máu đang chảy từ khóemôi...Máu..màu đỏ đáng sợ quá!

- Viễn, mày điên rồi sao, chưa hỏi rõ ràng sao đánh con nhỏ?

Bố chồng tôi cuốn quýt đi đến đỡ tôi dậy, tôi nhìn ông, trong lòng thầm cảm kích ông thật nhiều..

- Con không sao đâu bố..

Tôi nhìn Viễn nhìn sâu vào mắt anh ấy, trong ánh mắt chẳng còn yêu thương mà trái lại chỉ toàn là hận ý.. Hận? Tôi làm gì nên nổi chứ?

Viễn ôm lấy hai vai tôi, anh hét:

- Trả lời cho tôi biết, tại sao cô lại đứng tên trên tờ giấy này? Tại sao hả?

Anh lay tôi thật mạnh khiến cơ thể tôi run rẩy theo, cái tát trên má vẫn còn đau lắm, thật sự đau lắm..

- Em không có, là anh Vinh tự đưa cho em..

Giọng chị Mỹ gắt gao:

- Cô im đi, chắc là do cô mòi anh ấy chứ đây là của vợ chồng tôi, tại sao anh ấy cho cô lại không nói tôi biết?

Tôi nhìn chị Mỹ, tôi ước gì bây giờ tôi có thể tát cho chị ta mấy phát vào mặt. Nhưng chưa kịp giải thích gì đã nghe Viễn quát to:

- Cô đi đi, tôi không muốn thấy mặt cô nữa, cô đi ngay, biến ngay ra khỏi nhà tôi.

Tôi hoảng sợ, tôi yêu Viễn, tôi còn yêu Viễn nhiều lắm, thật sự tôi không muốn rời xa anh ấy.. Tình nghĩa vợ chồng sao nói bỏ là có thể bỏ ngay được.

Tôi nắm tay Viễn, khóc đến nấc nghẹn:

- Viễn, không phải như anh nghĩ đâu, em không có đòi hỏi gì cả, em không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-chong-tran-phan-truc-giang/114077/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mượn Chồng - Trần Phan Trúc Giang
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.