Edit: Maushi
Beta: Tự Trầm Tuyết
——— 11.20 ———
104.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Khi quản gia đến bắt tôi, tôi mới báo cho cảnh sát biển số xe, ngay lúc nhìn thấy gã, tôi đã thể hiện kỹ năng diễn xuất tốt nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, từ run tay hoảng sợ đến mặt không đổi sắc, kéo nhiều chương như vậy cũng chờ được 110.
A, bây giờ là lúc để xem kẻ phản diện không buông tay chịu trói...
Chờ một chút.
Gã vừa rồi định đồng quy vu tận??
Khẩu khí của tôi lại nuốt trở về.
105.
Quản gia ngoài cười mà trong không cười nói: "Tô tiểu thư, đến tận bây giờ, cô vẫn cho rằng những lời đe dọa này có tác dụng với tôi sao?"
Tôi há miệng thở dốc.
Dạ Trục Tước, người đã tìm thấy hướng đi của cuộc đời mình, cuối cùng cũng tỉnh ngộ sau nỗi xấu hổ và tức giận, anh ta quay người lại che chở tôi, híp mắt nhìn người có chung nửa dòng máu với mình này: "Anh muốn gì?"
Quản gia chơi đùa chiếc điều khiển từ xa.
Thuốc nổ cũng là một mối đe dọa đối với cảnh sát, vậy nên gã thực sự giữ được phong thái bình thản của mình khi hai bên đối mặt, gã duỗi thẳng đôi chân dài và tạo dáng trong một tư thế rất đẹp trai: "Đương nhiên là bất chấp tất cả, anh không nghĩ là hơi muộn để hỏi à, Dạ thiếu gia? "
Lần này không có ai cắt ngang lời gã, viên cảnh sát đang áp sát đầu gã lao về phía trước, hét lên: "Cẩn thận!"
Quản gia nhấn nút.
106.
Một tiếng vang lớn, Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-choi-toi-khong-co-cua/988763/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.