Quý Triết Nam đã hàn huyên cùng cha không biết bao lâu, đột nhiên mẹ anh lại mở cửa xông vào thư phòng, còn dùng ánh mắt quái dị cảnh cáo anh, thời gian đã muộn quá rồi, nên nghỉ ngơi.
Nhìn chiếc đồng hồ treo tường, còn chưa đến mười giờ, bình thường vào lúc này, anh chắc chắn đang ngồi làm việc.
Nhưng trong Quý gia, lời của Quý phu nhân là thánh chỉ, anh cũng biết mẹ mình đang rất mong chờ được làm bà nội, anh không nghĩ đến chuyện phản kháng mà cũng lười phản kháng, chỉ có thể bị hạ gục bởi ánh mắt hung hăng đang nhìn chằm chằm mình của mẹ, bước vào tân phòng mà bà đã chuẩn bị riêng từ lúc trước vì anh và Lương Tiếu Mạt.
Phòng rất tối, chỉ có đèn bàn đầu giường là đang mở.
Gian phòng ngủ rộng rãi xa hoa này, cho dù vào đêm tân hôn ngày đó, anh cũng chưa từng lưu lại bất cứ dấu chân nào nơi đây.
Trên bức tường treo bức ảnh chụp hai người kết hôn, anh hy vọng buổi hôn lễ ấy có thể ăn mặc tuỳ tiện, nhưng vẫn bị mẹ dùng doạ bắt mặc áo cưới.
Mượn ánh sáng từ ngọn đèn, anh nhìn cô gái mặc bộ váy bằng lụa trắng trong tấm ảnh, tựa vào lưng anh trông rất nghịch ngợm, động tác ấy diễn ra trong nháy mắt, giống như cô lúc nào cũng có những biểu hiện đáng yêu sinh động như thế vậy.
Trái lại với anh, tuy rằng gương mặt có chút anh tuấn, nhưng tư thế lại có vẻ cứng ngắc đến dị thường.
Không biết năm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-bung-buoc-chong-quay-ve-muon-phuc-buoc-phu-hoi/2369024/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.