Viên Tiêu đã chuẩn bị bữa sáng từ 9 giờ hơn, chỉ chờ Thang Viên rời giường là hai người cùng ăn.
Nhưng có lẽ vì hai ngày nay quá mệt mỏi, Thang Viên ngủ đến tận 11 giờ, Viên Tiêu đành dùng lò vi sóng hâm lại bữa sáng dùng cho bữa trưa.
Thang Viên nhìn Viên Tiêu mang đồ ăn nóng hôi hổi từ phòng bếp ra, kinh ngạc hỏi: “Anh sẽ nấu cơm à?”
Viên Tiêu ngồi xuống bên cạnh Thang Viên, nhìn cậu kinh ngạc thì mỉm cười giải thích:
“Anh du học ở nước F mười mấy năm đều là tự mình nấu ăn, tuy rằng ba có mua biệt thự, thuê người hầu chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho anh, nhưng anh ngại sống một mình trong ngôi nhà lớn quá quạnh quẽ, nên tự mình tìm căn chung cư cho sinh viên, so với căn chúng ta đang ở nhỏ hơn một chút, nhưng ấm áp hơn nhiều.”
Thang Viên ngẩng đầu, nhìn gian phòng còn khuyết thiếu trang trí, quay đầu nói với Viên Tiêu:
“Không sao hết, về sau chúng ta, chúng ta hai người ở nơi này, mua một vài đồ dùng trang trí đơn giản, lại trồng một ít hoa hoa cỏ cỏ, nhất định cũng có thể làm nơi này trở nên ấm áp.”
Viên Tiêu đặt một bát canh nóng trước mặt cậu, dịu dàng đáp: “Ừm, nhất định sẽ, nếu em thích, chúng ta còn có thể nuôi chó hoặc mèo nhỏ.”
Thang Viên uống canh Viên Tiêu nấu, vừa cảm thán trong lòng ngon quá vừa híp mắt cười nhìn anh gật gật đầu.
Cơm nước xong nghỉ ngơi một lát, hai người thay âu phục mà buổi sáng Viên Tiêu yêu cầu Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-an-banh-troi-khong/1189044/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.