Viên Tiêu thật vui vẻ, bởi vì ít nhất như vậy anh có thể đặt Thang Viên bên người để bảo vệ.
Về sau anh sẽ yêu Thang Viên thật nhiều, để cậu nhìn thấy anh tuân thủ hứa hẹn, có thể bảo vệ cậu chu toàn, như vậy có lẽ trong tương lai Thang Viên sẽ yêu anh.
Viên Tiêu cười, cúi đầu đặt một nụ hôn lên đôi môi mềm mại của Thang Viên, rồi để cậu nằm lại lên giường. Sau đó gọi phục vụ mang cơm lên, còn gọi cho Tiểu Lý bảo cậu ta mang hai bộ quần áo tới..
Chờ hai người ăn cơm xong rồi thay quần áo, Viên Tiêu mới dắt tay Thang Viên rời khỏi phòng, chuẩn bị mang cậu tới phòng trọ, xem có vật phẩm gì quan trọng muốn thu dọn, sau đó đưa người tới chung cư mà anh mua ở thành phố A.
Tuy Viên Tiêu sống trong căn biệt thự lớn từ khi còn bé nhưng anh cảm thấy ngôi nhà nhỏ mới càng thêm ấm áp vì vậy anh mua một căn hộ thích hợp cho hai người sinh sống ở tiểu khu cạnh công ty.
Thang Viên chỉ mang mấy bức ảnh chụp chung của cậu cùng ba mẹ và một vài thứ chứng minh thân phận từ phòng trọ, quần áo cùng đồ dùng khác Viên Tiêu nói sẽ cho chuẩn bị mới cho cậu, Thang Viên chỉ chọn vài món thường xuyên xuyên sử dụng mang tới chung cư.
Trên đường đi tới chung cư, tâm tình Thang Viên phức tạp không thôi, có vui sướng khi được ở lại bên cạnh Viên Tiêu, còn có áy náy vì lợi dụng ý thức trách nhiệm của anh, hai loại cảm tình phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-an-banh-troi-khong/1189041/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.