“Em còn chưa ngủ?” Anh có chút khó hiểu nhìn cô. “Đã khuya lắm rồi đó.”
“Ừm, em chỉ là…” Cô đột nhiên không biết mình có nên nói cho Lạc Diễn Hàn biết cô bị mất ngủ, hơn nữa còn là vì anh hay không.
“Chỉ là cái gì?” Lạc Diễn Hàn nhíu mày nhìn cô.
“Muốn uống nước, anh có muốn uống không?”
“Lát nữa anh tự lấy.” Nói xong anh liền cầm quần áo đi vào phòng tắm đi tắm.
Ý Lương cầm cốc nước ngồi trong phòng khách, không biết mình có nên uống nước xong thì nhanh chóng nằm xuống ngủ hay không, nhưng mà cô lại chẳng buồn ngủ chút nào… Nhất là hiện tại, cô bắt đầu có thắc mắc về mối quan hệ của hai người, bọn họ chính xác không phải quan hệ nam nữ yêu nhau, nhưng mà Lạc Diễn Hàn hôn lên trán cô là sự thật, sự quan tâm của Lạc Diễn Hàn dành cho cô có lúc làm cô nảy sinh ảo giác, thậm chí từ trước đến giờ mỗi một lần khi đối mặt với anh thì trái tim cô đều rơi vào trạng thái không yên, là cô suy nghĩ nhiều quá sao?
Tựa như khi còn bé anh Lạc đối tốt với cô, cô liền nảy sinh một tình cảm như con cái dành cho cha mẹ với anh Lạc, khi đó cô vẫn là một đứa trẻ, rất dễ ghi tạc trong lòng những gì người khác đối tốt với mình, nhưng mà hiện tại cô đã trưởng thành, cô không nên còn giống như đứa trẻ nữa.
Tình trạng hiện tại của Lạc Diễn Hàn và cô có đúng là vẫn như lúc trước vậy không, anh chỉ là rất thuần túy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-phut-truoc-nua-dem/219876/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.