Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43
Chương sau
Nguyệt Cầm nhìn hắn kể, hắn đau khổ,hắn khóc mà không biết phải làm sao. Chợt hắn nhìn lên cô. Cô khóc. Gì vậy? Anh đâu có làm gì đâu mà khóc? - Sao vậy?- Hắn quýt lên. Lấy chiếc khăn tay lau nước mắt cho nàng. - Cảm động quá nên khóc thôi!- Nguyệt Cầm cười. Trái tim hắn chợt rung động. Cô cảm thông cho hắn? Hắn tuy thích cô từ lần đầu tiên. Nhưng bản thân hắn không dám thừa nhận mình đã yêu cô. Hắn sợ sự việc năm ấy lại diễn ra. Nhưng bây giờ trong tâm hắn, hắn thật sự khẳng định mình đã yêu cô mất rồi. Hắn cười. Một nụ cười hạnh phúc. - Nhưng mà bây giờ ta biết ai mới là người ta yêu rồi!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43
Chương sau