Đang lúc không biết phải làm sao, đột nhiên có người gọi Vương Tử Văn một tiếng, Mao Tiểu Vũ nghe thấy tiếng bước chân chạy đi, mới lẳng lặng hạ cái áo che trên mặt xuống một chút, duỗi dài cổ nhìn theo.
Đối diện là một cô gái vóc dáng cao ráo xinh đẹp, Mao Tiểu Vũ từng trông thấy cô rất nhiều lần, tuy không giống cậu ngày nào cũng phải tới sân bóng rổ báo danh một lần, nhưng cũng thường xuyên ghé qua. Cô gái này rõ ràng cũng trốn học, ngẫm lại cũng đúng thôi, người thích Vương Tử Văn nhiều như thế, đương nhiên sẽ có không ít người trúng độc giống mình rồi. Cô gái nũng nịu gọi một tiếng 'học trưởng', Vương Tử Văn cũng cười với cô một cái, hai người nói gì đó nghe không rõ lắm, tim Mao Tiểu Vũ thình thịch nhảy không ngừng, hạt thông trong ngực cũng càng dùng sức ôm chặt hơn, nhích từng bước từng bước nhỏ qua, cuối cùng cũng nghe được một chút.
"Thế nào, có ngon không ạ?" Giọng điệu cô gái rõ ràng mang theo ý tranh công.
Thái độ của Vương Tử Văn không khác gì lúc nói chuyện với mình, cười sang sảng nói, "Ngon lắm, anh rất thích nước ô mai hàng này, chơi bóng xong được uống một cốc quả thật quá tuyệt."
Cô gái nghe vậy hết sức vui vẻ, "Của hàng này ở tận thành bắc lận, xa lắm, nhưng mà em nghe nói anh thích, nên cố ý chạy tới mua đó, chúc mừng anh giành được giải quán quân nhé!"
Vương Tử Văn bật cười một tiếng, không biết xuất phát từ tâm tư gì, đột nhiên hỏi một câu, "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-yeu-tham-nguoi/929293/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.