Mao Văn Văn đang muốn trả lời, lại bị nhiệt độ trong lòng bàn tay Mao Tiểu Vũ dọa sợ, bé vội vàng kéo móng vuốt của ba mình xuống, hô lên, "Ba ba, ba sốt rồi!"
Mao Tiểu Vũ nhân cơ hội nói sang chuyện khác, cuống quýt đáp, "Đúng vậy, ba sốt rồi, chúng ta mau về nhà thôi."
Mao Văn Văn tức khắc vâng lời, không nói thêm gì nữa. Mao Tiểu Vũ ôm con gái chui tọt vào trong xe, bỏ lại một mình Vương Tử Văn ngơ ngác trong gió.
Cuối cùng chỉ có thể tiếp tục nhận mệnh làm tài xế, đưa hai cha con nhà kia về nhà, sau đó treo dấu hỏi trên đầu rời đi.
Mao Văn Văn ngồi xổm phía trước, nhìn ba uống xong thuốc mới tung tăng chạy lại gần, nghiêm túc hỏi, "Ba ba, ba không sao chứ?"
Mao Tiểu Vũ lắc đầu, xoa xoa đầu con gái, cười nói, "Không sao, ba ngủ một giấc là khỏe ngay thôi. Văn Văn muốn ăn gì? Ba làm cơm tối cho con nhé."
Mao Văn Văn mấp máy môi, nhỏ giọng nói, "Văn Văn không đói, ba ba đi ngủ đi."
Mao Tiểu Vũ bật cười, ôm con gái vào lòng vỗ vỗ, lại cúi đầu hôn một cái, "Ngoan, ba đỡ hơn nhiều rồi, đừng lo lắng."
Mao Văn Văn ghé đầu vào ngực cậu chốc lát, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc nói, "Ba ba, sao ba không cho anh trai lớn biết?"
"......Hả?"
"Ba không muốn con nói, con biết mà."
Mao Tiểu Vũ ngơ ngác nhìn bé, không xác định hỏi, "Con biết......biết gì cơ?"
"Ba không muốn cho anh trai lớn biết mình nhớ anh trai lớn, nên mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-yeu-tham-nguoi/929291/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.