Đây là một giai đoạn bấp bên.
Khi anh lao vào...nửa cuối cuộc đời em.
Giữa tháng mười là thời điểm A Hoành sang Pháp được năm tháng rưỡi, cô đang làm một báo cáo nghiên cứu về đánh giá vi sinh học đối với con đường lây nhiễm của AIDS.
Bác sĩ Edward hướng dẫn cô là một người đàn ông có mái tóc vàng đến từ Mỹ, anh ta thường có cái nhìn phiến diện nên A Hoành không thích anh ta cho lắm.
A Hoành sống ở quận 12, một trong 20 quận ở Paris, nằm bên bờ sông Seine.
Hôm đó, ông nội nói với cô rằng: " A Hoành, cháu đã trưởng thành, phải tự chịu trách nhiệm về việc làm của mình rồi. Vì Ngôn Hi mà cháu đã làm trái với di nguyện của ông, ông cho cháu cơ hội cuối cùng nhưng cháu không chịu, từ giờ phút này trở đi, cháu và Ngôn Hi phải bắt đầu gánh chịu sự trừng phạt, học cách làm một đôi vợ chồng nghèo.
A Hoành im lặng trước lời nói của ông vì cô không rõ trong câu nói ấy có đến mấy phần mỉa mai. Ôn Hoành và Ngôn Hi không có sự nâng đỡ của nhà họ Ôn và nhà họ Ngôn, bao nhiêu năm ngựa xe như nước, áo quần như nêm, giờ đây lại hai bàn tay trắng.
Và giờ cô cũng không muốn nhắc đến Ngôn Hi nữa.
Ngay đầu con ngõ mà cô sống có một quán cà phê nhỏ và ấm áp. Cô thường đưa Isso - cậu con trai của bà chủ nhà ra đó đọc sách, cô đọc sách y của cô, còn cậu đọc Thám tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3005072/quyen-2-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.