Typer: dohuyenrua
Trường Đại học Z.
A Hoành thường đi dạo với người đàn ông được gọi là chồng chưa cưới của cô.
Cố Phi Bạch nhìn từng đôi trai gái đi bên kia đường, cô gái đi trên thànhgạch cao trên vỉa hè, tay nắm chặt tay người yêu, tư thế như sắp ngảsang một bên, hoàn toàn dựa vào anh người yêu bên cạnh.
Anh nói:“Làm thế không an toàn. Đứng trên góc độ sinh lí, nếu có chướng ngại vật bay đến, theo phản xạ, con người sẽ phải tránh.”
A Hoành mỉm cười, nói: “Chướng ngại vật, cái gì mới được gọi là chướng ngại vật?”
Cố Phi Bạch bình thản nói: “Em có thể thử xem sao?”
A Hoành sững lại rồi nói: “Nếu em là chướng ngại vật của anh, sau đó anh chẳng để ý đến em, em tàn tật thì sao?”
Cố Phi Bạch khom người, giơ tay đo ước lượng, cười nói: “Không thử thì thôi, đúng là hơi cao thật.”
A Hoành cười khúc khích, nhìn Cố Phi Bạch, thở dài. “Haizz, em đúng là…”
Cô đi đôi giày bệt màu trắng, đứng trên thành vỉa hè, dang tay ra, mỉm cười nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng.
Anh chàng lạnh lùng này vẫn còn trẻ con quá, luôn ở trong tâm trạng thấpthỏm bất an giữa yêu và được yêu. Tưởng tượng về dục vọng mạnh mẽ nhưngcuối cùng đều bị lí trí khống chế.
Cô nói: “Phi Bạch, anh coi này, em có thể đi rất vững.”
Đúng vậy, bước nào cũng dựa vào anh. Nhưng em không dám nói, anh không thể không quan tâm đến em.
Cô dúi bàn tay mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3005004/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.