“Hê, sợ đũa của bản thiếu gia tẩm thuốc độc à?”
“...Có nước miệng.”
“...”
Mấy hôm nay, Ngôn Hi cứ lẽo đẽo bám theo A Hoành như một cái đuôi, ngập ngừng định nói gì đó xong lại thôi.
“Anh có chuyện gì à?” A Hoành hỏi.
“Hoành ơi là Hoành...” Anh cười tươi tắn.
“Nói năng cẩn thận đó nhé!” A Hoành sởn hết gai ốc.
“Ờ... A Hoành, chắc em biết ngày kia là ngày gì chứ?”
“Ngày gì là sao, đương nhiên là ngày đến trường nhận bảng điểm chứ còn gì nữa!”
“Gì cơ? Sao anh không biết ngày kia đi lấy bảng điểm nhỉ?” Ngôn Hi giật thột.
A hoành khịt mũi, nói: “Em nhớ lúc ấy anh đang ngồi xé sách gấp máy bay.”
“Thế gian này tàn nhẫn với anh như vậy đó, trong ngày vui tuyệt vời lại bắt anh phải nghe tin dữ này.” Ngôn HI sụt sịt.
“Ngày vui tuyệt vời nào? Anh đính hôn hai kết hôn?” A Hoành ghé sát vào anh, hỏi, ánh mắt sáng ngời.
“Vớ vẩn! Sinh nhật lão tử!” Ngôn HI xoa đầu, hậm hực nói. “Là con gái của bản thiếu gia mà không hề nhớ sinh nhật của bản thiếu gia, đúng là khiến người ta thất vọng quá!”
“Ờ, anh cứ ra phòng khách mà thất vọng, đừng chui vào bếp nữa, nóng chết đi được.” A Hoành bật cười.
“Hoành ơi là Hoành! Con gái trời đánh Ôn Thi Hoành Hoành của ta ơi!”
“Biến!”
Hôm đi lấy bảng điểm, à, nghe nói còn là sinh nhật của kẻ kia, bạn bè trong lớp xúm lại lao xao: “Ê ê, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004922/quyen-1-chuong-35-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.