“Ngôn Hi, dạo này, đang vẽ tranh, nghe nói tác phẩm được đặt tên là Ánh bình minh. Hằng ngày, cứ ba rưỡi sáng anh ấy mới đi ngủ, trước khi đi ngủ, uống hai túi sữa vị sô cô la,mười một giờ dậy, sau khi dậy, uống một cốc sữa ấm, thường nghe bài hát Long long way to go. Một ngày ba sữa, không có thịt là ăn không no. Tóc mọc rất nhanh, sắp che hết mắt rồi.” Cô kể với giọng đều đều.
“Anh không hỏi những chuyện này.” Tư Hoán quay đầu với vẻ ngại ngùng.
“Hơ hơ, em xin lỗi, tự nhiên em nhớ đến mà thôi.” A Hoành mỉm cườirồi bước vào siêu thị.
Cô cau mày ngắm kệ hàng hóa hồi lâu và phát hiện ra rằng, loại sữa mà Ngôn Hi thích uống đã bán hết.
“Sữa vị dâu tây có được không?” Tư Hoán cầm túi sữa màu hồng phấn cũng hãng đáo lên, đưa cho A Hoành.
“Em không biết.” A Hoành thật thà đáp, cô nhớ đến cảnh Ngôn Hi khen sữa vị sô cô la, nước miếng văng tứ tung.
“Thôi tìm siêu thị khác vậy?” Tư Hoán cườ, chắc anh cũng liên tưởng đến cảnh tượng đó.
Chủ nhật siêu thị rất đông, lúc Tư Hoán kéo A Hoành đi ra, cúc ống tay áo chẳng may bị bung vì chen chúc.
“Đợi em một lát.” A hoành nhăt chiếc cúc áo lên rồi lại chen vào bên trong.
Tư Hoán ngồi đợi trên chiếc ghế băng ngoài cửa siêu thị. Khi A Hoành đi ra, trên tay là bộ đồ kim chỉ vừa mua xong.
“Anh đưa đây.” A Hoành thò tay ra.
“Gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004918/quyen-1-chuong-34-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.