“Đúng vậy, em là em trai anh mà.”
“Em biết rồi, biết rồi, nóng quá!” A Hoành giả vờ không thích rồi đẩy Ngôn Hi ra, xoay người anh ngồi thẳng trở lại.
“Hai người đang làm gì vậy?” Từ xa, một giọng nói quen thuộc vọng lại.
A Hoành quay lại nhìn thấy Tư Hoán, nét mặt anh không được tự nhiên cho lắm, mắt đảo liên hồi, hết nhìn cô lại nhìn Ngôn Hi.
Vì phát hiện dạo này mối quan hệ giữa A Hoành và Ngôn Hi có gì đó hơi khác thường nên Tư Hoán và Tân Đạt Di cũng biết ý hơn, không đến nhà Ngôn Hi ăn chực nằm chờ nữa. Mấy ngày rồi A Hoành không nhìn thấy bọn họ.
Ngôn Hi hơi ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Tư Hoán đang cầm mấy cuốn sách trong tay. “Đi thư viện hả?”
Tư Hoán gật đầu, ngập ngừng hỏi: “Hai người đang…”
Ngôn Hi cúi xuống.”Cậu chấm dứt ngay những suy nghĩ đó đi cho tôi.”
Tư Hoán dừng hẳn xe lại, nói: “Ngôn Hi, cậu biết rõ là tôi chỉ lo...”
Ngôn Hi liền cười, nhưng ánh mắt hơi tối lại. “Thế nên phải cảnh giác, mỗi ngày đều nhắc tôi ba lần ư?” Tiếng Ngôn Hi rất nhẹ, nghe như từ phương xa vọng lại.
“AnhNgôn Hi….” Sắc mặt Ngôn Hi trở nên hết sức khó coi, anh đứng đực ra tại chỗ.
A Hoành bỗng cảm thấy mọi thứ thật mơ hồ. Hành động của cô với Ngôn Hi ban nãy đã bị Tư Hoán hiểu lầm rồi ư? Một lúc sau cô đang định giải thích thì Ngôn Hi liền nhắm mắt lại, dịu giọng hỏi với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004909/quyen-1-chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.