Ai thích xem kịch giờ vàng?
Không biết có phải do bữa tôm càng miễn phí phát huy tác dụng hay không mà Tân Đạt Di đã tỏ ra hết sức dũng mãnh trong trận đấu tập luyện buổi chiều, ghi được một phần ba tổng số bàn thắng, Tư Hoán mắt chữ O mồm chữ A vì bất ngờ.
“Nói đi, đi ăn ở đâu đây? Seine hay Avone?” Tư Hoán bất lực hỏi, dù bị cậu bạn thân nói mát nhưng vẫn cười vui vẻ.
“Seine.”
“Avone.”
Ngôn Hi và Tân Đạt Di vừa cười vừa hét, nhưng ý kiến không thống nhất ánh mắt nhìn nhau toé lửa hồng.
“Đó là, gì vậy?” A Hoành nhẹ nhàng hỏi.
Tư Hoán cười, giải thích với em gái: “Toàn là các nhà hàng phong cách Châu Âu có món tôm càng ngon thôi. Món tôm của Seine thì tuyệt đỉnh, còn món tôm của Avone mặc dù không được như Seine nhưng món bia của nhà hàng này lại không đâu có.”
“Vậy à!” A Hoành gật đầu.
“Anh Tư Hoán, anh đừng nói đến tôm được không, cảm giác như anh đang ăn thịt em vậy.” Cậu bé đội mũ phồng miệng làu bàu, cậu chàng có vẻ không được vui cho lắm.
Hai má lúm đồng tiền hiện rõ trên má Tư Hoán, anh xoa đầu cậu bé, rối rít nói: “Sorry, sorry nhé!”.
A Hoành liền cười, thế thì gọi bằng gì nhỉ?
Lúc này, Ngôn Hi liền xen vào.
“Bia ở Avone!”
“Tôm ở Seine!”
“Avone!”
“Seine!”
“Bia!”
“Tôm!”
“Ok, bia!” Ngôn Hi kết luận, hai má đỏ hồng, cười rất đắc ý.
“Ngôn Hi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004892/quyen-1-chuong-27-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.