Không phải ông Tơ nói chuyện đùa
Cha Tư Hoán được ở nhà một tháng. Ông là người cha rất yêu chiều con, mặc dù bản tính nghiêm khắc, kỷ luật của người quân nhân đã ngấm vào trong máu nhưng đối với trẻ con, ông lại hết sức kiên nhẫn và nhẹ nhàng. Buổi sáng, thỉnh thoảng ông đi loang quanh ở chợ bán chim cảnh, tối đến đưa con gái ra quán trà tụ tập với mấy người bạn cũ.
Tình cờ có lần uống trà lại gặp cảnh sát Phó.
Vừa nhìn thấy A Hoành, cảnh sát Phó liền cười. "Quốc Tử, đây là con gái ông hả?"
Cha Ôn Hoành liền cười, gật đầu bảo phải.
"Hê, thế thì đúng rồi. Tôi cứ thắc mắc sao nhìn con bé này có gì ngố ngố, hoá ra là con ông."
Cha A Hoành liền hỏi: "Ông gặp con gái tôi rồi à?"
"Gặp rồi. Một đám con trai đi đánh nhau, con bé ôm hộp cứu thương lẽo đẽo chạy theo sau." Cảnh sát Phó nháy mắt với A Hoành.
Cha A Hoành liền nhìn con gái bằng ánh mắt thắc mắc.
A Hoành bình tĩnh đáp: "Chú ơi, chú nhìn nhầm người rồi thì phải?"
Cảnh sát vốn là người thật thà, vỗ tay cái "đét" vào đùi rồi nói: "Làm sao chú nhầm được? Chỉ có cháu mới khác người như thế thôi!"
A Hoành toát hết mồ hôi hột, cô ngồi thẳng người lên, không dám nhìn vào mắt cha mình. "Chú, nhầm rồi, cháu không quen, chú ạ..."
Cha A Hoành đã hiểu được phần nào nên không nói gì nữa.
Cảnh sát Phó bắt đầu bực. "Cháu chứ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-thuong-nho/3004871/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.