Sáng sớm đầu tiên của mùa xuân, Tang Tuấn đã sớm chờ trong phòng khách, hôm nay có thể nhận lì xì, dĩ nhiên cậu hưng phấn đến không ngủ được, nghĩ tới bà nội, bác cả, gì cả, cậu đã nhận, chỉ còn thiếu ba mẹ nữa thôi, nhưng hai người họ ở trong phòng làm gì vậy?
“Bà nội, hai người ở trong phòng làm gì? Không phải họ quên tặng cháu bao lì xì chứ?” Tang Tuấn phát hiện, sau khi kết hôn, Tang Văn Nhi thường hay quên, hơn nữa hình như nguyên nhân đều từ Thi Gia Phong.
Bà Thi nhìn hai vợ chồng nhừ Thi Gia Diệp, cười rối rít, vừa mới cười, hai người đã ra khỏi phòng, Thi Gia Phong như đang đỡ một nữ vương tôn quý, cẩn thận từng li từng tí đỡ Tang Văn Nhi.
“Cẩn thận một chút!” Thi Gia Phong không ngừng nhắc nhở Tang Văn Nhi.
Hai mắt Tang Văn Nhi liên tiếp trợn trắng, người đàn ông này có phải biến thành nô tài của mình rồi không?
“Mẹ, mẹ! Chúc mừng năm mới! Nhanh lấy bao lì xì ra!”
Mọi người cùng cười, sao đứa nhỏ này lại không chịu đợi như vậy?
Tang Văn Nhi lấy bao lì xì ra, hôn lên gương mặt tuấn tú của Tang Tuấn. “Về sau bảo bối nhà chúng ta phải chăm đọc sách đó!”
“Ừm!” tang Tuấn gật đầu đồng ý, sau đó lập tức chạy sang Thi Gia Phong muốn xin bao lì xì, Thi Gia Phong lập tức hào phóng lấy ra.
Tang Văn đi tới ngồi xuống bên cạnh bà Thi, nhưng Thi Gia Phong nhìn thấy bên cạnh không có vị trí cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-sau-gianh-em-ve/2194496/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.