Đêm đầu tiên, Thẩm Thanh Nhiên trời còn chưa tối đã tới.
Hắn đứng ngoài cửa phòng, thấp giọng xin lỗi, sau đó đứng đến mặt trăng lặn mới rời đi.
Đêm hôm sau, hắn vẫn đứng canh.
Chỉ là hơi buồn chán, nhẩm tính thời gian rồi rời đi.
Đêm thứ ba, Thẩm Thanh Nhiên chỉ mới đứng được một lúc, tỳ nữ Tiểu Thúy bên cạnh Lý Thư Uyển vội vàng chạy tới, kéo Thẩm Thanh Nhiên đi.
Nhưng một khi đã rời đi thì không có quay trở lại.
“Tiểu thư, Thẩm Thanh Nhiên còn chưa có tới sao? "Lưu Hương nhìn cửa viện," Trời sắp tối rồi.”
Ta nghĩ trong giây lát, "Sợ là sắp có kịch hay rồi, Lưu Hương, muội đến viện Lý Thư Uyển canh giữ.”
“Thẩm Thanh Nhiên sợlà đã cùng nàng ta uống say đến không biết trời đâu đất đâu rồi.”
Lưu Hương mở to mắt khó tin nói, "Cái này...... Hắn rõ ràng còn muốn giữ tiểu thư...... Sao lại còn tâ,m tư này.....”
“Nô tỳ đi ngay đây!”
Nàng tay chân nhanh nhẹn lặng lẽ ra cửa.
Ta dựa vào ghế, lẳng lặng chờ mọi chuyện nổi lên.
Trong nửa khắc nữa, trời sẽ hoàn toàn tối.
Ta nhìn qua cửa sổ, chăm chú nhìn vào bầu trời tăm tối.
Trong lúc trời nửa sáng nửa tối, mây còn đang cuồn cuộn kéo tới, một lớp từng lớp một.
Dãn ra, siết chặt, dâng lên, nghiền nhẹ.
Dần dần, trời tối đen hoàn toàn, ta không còn thấy rõ một đám mây nào nữa.
Cây mờ, cỏ khuất.
Một cơn gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào, lùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-lam-thiep/3321924/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.