Bỏ lại một tờ hưu thư, ta trở về nhà mẹ đẻ.
Ta không thể chờ đợi được mà muốn gặp cha một lần.
Lúc trước vì gả cho hắn, ta đã nói hết tất các những lời độc ác nhất trên đời với cha.
“Cha, đây là con đường con chọn, cho dù quỳ, con cũng sẽ đi tiếp.”
“Thanh Nhiên không giống những người khác, khắp thiên hạ có thể phụ con, Thanh Nhiên sẽ không.”
Ta còn nhớ rằng, cha sau khi nghe được những lời này đã im lặng một hồi lâu, mới cười khổ hỏi, "A Nhu, vi phụ chẳng lẽ sẽ phụ ngươi?"
Phải không?
Ta bối rối, nóng nảy nói, "Nếu như không thể gả cho Thanh Nhiên, con liền đâm đầu chết ở đây! Cha, cha thật sự lỡ lòng nào để con gái chết tại đây sao?”
Cha sửng sốt hồi lâu, ánh mắt đầy phức tạp.
Kiếp trước, cha rất nhiều lần muốn kéo ta ra cái vũng bùn này, thậm chí lấy cắt đứt quan hệ ra bức ép ta, nhưng ta khăng khăng một mực, thậm chí còn đặc biệt phân phó với hạ nhân, không được truyền bất cứ chuyện gì về Tân phủ nữa.
Phàm là ta nghe được sẽ bị phạt bạc, phạt roi.
Ta âm thầm thề, ta sẽ sống thật tốt, phong quang vô hạn, nhất định phải để cho cha nhìn ta với cặp mắt khác xưa.
Nhưng ta cứ chờ đợi và chiến đấu, cuối cùng lại là cha triền miên giường bệnh, bởi vì ta cố ý tránh đi tin tức, nên không hề biết.
Cho đến khi bệnh nặng, cha chỉ còn lại một hơi thở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-lam-thiep/3321919/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.