Editor: Mật
Beta: Mầm
Một chân Thư Ngạn giẫm lên xe đạp, một chân chống xuống đất, y từ trên cao nhìn xuống nhóm người trước mặt, khóe môi hơi câu lên tạo thành nụ cười lạnh đầy khinh miệt.
Nhiếp Vân Thâm bị ánh mắt ” Bọn mày đều là rác rưởi ” của y chọc đến mức tức không chịu được, không nhiều lời muốn bắt đầu chiến đấu.
Thư Ngạn nhìn đồng hồ, vô cùng bình tĩnh mà nói: “Thời gian không còn nhiều, hay chúng mày cùng nhau lên đi.”
Nhiếp Vân Thâm trả lại cho y một nụ cười lạnh: “Làm màu sẽ bị sét đánh!*” rồi lập tức vọt lên.
[ Làm màu sẽ bị sét đánh: Đại khái nói lắm thì chết sớm, không nên ra vẻ nữa mà trực tiếp chiến đi. ]
Mười phút sau, Nhiếp Vân Thâm cùng bốn người anh em ngã xuống đất, đau đớn không dậy nổi, tức giận nhìn Thư Ngạn ung dung tự tại cưỡi lên xe đạp, biến mất trong làn gió lạnh của đêm thu.
Về sau Nhiếp Vân Thâm mới biết Thư Ngạn đã từng học Taekwondo, hơn nữa đã học mười năm rồi, đã là đai đen tam đẳng. Tối hôm đó còn thủ hạ lưu tình* với bọn họ đấy.
[ Thủ hạ lưu tình: Vì tình nghĩa mà khoan hồng lúc hành quyết. ]
Nhiếp Vân Thâm mắng một tiếng “Đệt”, yên lặng rủa trong lòng, mẹ nó cái gia đình biến thái đến cỡ nào mới có thể đưa đứa trẻ sáu bảy tuổi đi học đánh đánh giết giết chứ.
Bối cảnh gia đình Thư Ngạn là dạng gì thì Nhiếp Vân Thâm không biết, giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-dich-thu-mot-phut-chiem-huu/2477800/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.