Thứ năm lúc 9 giờ 40 phút tối, Nhiếp Vân Thâm đến sân bay quốc tế Z thị. Khi tiến vào bãi đỗ xe có tới hai lối đi, một cái là cứ nửa giờ tính phí một lần, một cái là trực tiếp tính giá nửa ngày luôn. Hơn 9 giờ là chuyến bay đã ra khỏi trạm rồi. Trước lối đi đó có một hàng dài xe đứng xếp hàng, Nhiếp Vân Thâm thò đầu liếc mắt một cái, lười xếp hàng chờ, tay lái thuần thục chuyển đến lối vào thứ hai.
Đỗ tốt xe Grand Cherokee rồi Nhiếp Vân Thâm mới vui sướng cất chìa khóa vào túi áo, huýt sáo vượt qua dòng người đông đúc kia, khi đi đến lối ra cho hành khách thì vừa đúng 10 giờ. Hắn nâng cổ tay xem đồng hồ mà nghiến răng, hơi cân nhắc một chút, nghĩ xem lát nữa nhìn thấy Thư Ngạn thì bày ra dạng biểu tình gì mới được.
Giống tối hôm gặp Phong Hạo, dùng sức ôm một tí, sau đó đấm thật mạnh vài cái vào lưng đối phương rồi cười ha ha, hay vẫn nên bình tĩnh lạnh lùng mà gật đầu, chỉ nói một chữ: “Đi.”
Hình như cái nào cũng không hợp.
Tâm trí Nhiếp Vân Thâm bay bổng mấy tầng mây luôn rồi. Phòng khách sạn đã đặt, bao và thuốc bôi trơn cũng chuẩn bị —— hay vẫn dùng chỗ cũ, nhưng lần trước ở khách sạn kia đã làm hắn bị ám ảnh tâm lý, có thể là phong thuỷ không tốt.
Đêm nay…… Hừ hừ.
Khóe miệng Nhiếp Vân Thâm lộ ra một nụ cười vô cùng nguy hiểm.
Hắn cứ xấu xa như vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-dich-thu-mot-phut-chiem-huu/2477770/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.