Trong dịch Tết Nguyên đán cả Nhiếp Vân Thâm lẫn Thư Ngạn đều không ở trong nước.
Nhưng mà nơi hai người bọn họ đi không giống nhau, Nhiếp Vân Thâm theo cha mẹ đến đảo Thượng Hải ở Ấn Độ Dương nghỉ phép, mà Thư Ngạn lại đi công tác ở Đông Kinh.
Ban đầu Nhiếp Vân Thâm không muốn đi, cha mẹ hắn đã ngược đãi chó trong mấy thập kỉ rồi, sau khi về hưu đi du lịch vòng quanh thế giới, Nam Bắc cực u Á Phi đủ cả, trước nay chưa bao giờ nói muốn mang hắn theo. Lần này thế mà đột nhiên lại muốn có hành trình ba người, nhất định có thuyết âm mưu.
Hắn mới meo meo bày ra ý tứ nghi ngờ và từ chối đã bị mẹ Nhiếp đập một phát vào gáy: “Khi phơi nắng muốn có người bưng trà rót nước căng dù cho, được chưa?” Đối mặt với mẹ già hung tàn như thế, Nhiếp Vân Thâm giận mà không dám nói gì, mơ hồ đồng ý. Nhưng sau đó mẹ Nhiếp lại nói thầm với hắn, trước đây có một lần đi Iceland, cha Nhiếp ba từng bị cao huyết áp.
Nhiếp Vân Thâm kinh ngạc hỏi sao bà chưa từng nói tới chuyện này, nếu như vậy thì sao lại còn muốn ra ngoài du lịch. Mẹ Nhiếp đứng trên ban công nhìn chồng mình đang chăm sóc hoa cỏ trong viện, ánh mắt tự nhiên trở nên dịu dàng ấm áp cực kỳ, bà nói: “Thế giới lớn như vậy, chung quy cũng không thể vì một chút nguy hiểm nhỏ mà ép buộc một người thích đi phiêu lưu ở nhà.”
Một khi đã thế thì Nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-dich-thu-mot-phut-chiem-huu/2477755/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.