Trương Dịch Văn không chút nào để ý, hết lần này đến lần khác quay đầu lại xem đám người Trịnh Khải đã đi ra khỏi nhà vệ sinh chưa.
Diêu Lương bị hỏi mà chột dạ, không hiểu được ý của Trương Dịch Văn, muốn anh mang trả lại mp3 à? Tất cả là tại anh, khi không lại nhắc đến làm gì.
Có lẽ là do tiếp xúc với khí lạnh quá lâu, Diêu Lương chỉ cảm thấy môi khô đến nứt nẻ, anh liếm môi, ánh mắt đảo quanh trong vô thức.
"Lúc trước cậu để quên trong lớp, tôi mang về giữ hộ."
"Tôi để ở nhà rồi, mai mang trả cậu nhé."
Suy nghĩ một hồi, Diêu Lương bổ sung một câu.
Không biết Trương Dịch Văn đang nghĩ gì, hắn cúi đầu nhìn mũi giày, ừ một tiếng rồi không nói nữa.
"Cậu nghe bài hát trong mp3 chưa?"
Trương Dịch Văn hỏi, ngữ khí vẫn thản nhiên như thường.
Diêu Lương thì khác, anh khép nép và hoảng hốt cứ như một học sinh đang đứng trước mặt giáo viên. Diêu Lương âm thầm nhéo nhéo lòng bàn tay trong túi quần, lúc này mới nhận ra nơi đó đã phủ một lớp mồ hôi mỏng.
"Rồi."
Diêu Lương ma xui quỷ khiến mà nói thật, vừa nói xong lập tức ngẩng đầu nhìn sắc mặt Trương Dịch Văn.
Khăn quàng cổ che lấp khuôn mặt Trương Dịch Văn, hắn vững vàng đứng nơi đó, hạ mắt trầm tư.
Không đợi Trương Dịch Văn nói lên những suy nghĩ trong lòng, ba con ma men kia đã khoác vai nhau bước ra, nói đúng hơn là Trịnh Khải đang vừa lôi vừa đỡ hai người kia.
Nhìn dáng vẻ say rượu của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-de-cho-an/1106866/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.