Lời mà cô nói giống như nước đổ đầu vịt, lão Chung cười ha hả không nói năng gì. Vài giây sau đó điện thoại cô liền vang lên nhạc chuông.
"Ông chủ?"
Hiện tại đang đi đòi nợ, không biết ông ta có việc gấp gì mà gọi. Cũng may cô cũng đang cần lấy việc nghe điện thoại từ chối lão Chung: "Xin lỗi, ông chủ điện. Tôi ra ngoài nghe một tí."
"Đi đâu mà vội vậy? Nghe ở đây có việc gì hả? Tôi cũng muốn nói chuyện với ông chủ của em!"
"Ông…"
'Đồ vô liêm sỉ này!'
Một câu em, hai câu cũng em, khiến cho cô cực kỳ kinh tởm. Đến cả gai óc cũng nổi hết lên, bị chặn không thể ra ngoài cô đành nghe điện thoại ở bên trong.
"Tôi nghe."
Cuộc hội thoại ngắn ngủi, nhưng lại khiến cô trợn tròn cả mắt. Ông chủ kêu cô bằng mọi giá phải lấy được hết số tiền đó về.
Bản thân cô cũng muốn lắm đó chứ! Nhưng mà tận mười ly, còn thêm chai rượu vang to kia nữa. Muốn giết người sao? Khả năng uống xong đến đường về nhà cũng không thấy.
"Bọn mày tí nhớ khiêng nào về đó!"
Chấp nhận lời mời từ lão Chung, cô vẫn không sợ mấy vì còn bốn tên đàn em có thể dựa vào. Số tiền bo trước mặt, nếu nhắm mắt nhắm mũi nốc một hơi khả năng sẽ được thôi mà.
"Sao? Chê tiền ít, hay là không dám?"
"Tôi chấp nhận."
…
"Luân, vào đây là phải gọi mấy em đào." Người đồng đội đẩy nhẹ cậu lên trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-chi-nhin-ve-mot-huong/2826370/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.