"Á à… thì ra là núp ở đây, làm bố mày tìm sấp mặt nãy giờ!"
San giật mình quay lại, thấy tất cả đã có đầy đủ ở đây. Tay cô liền run run, giơ điện thoại lên hù dọa: "Bọn mày tiến đến đi, tao đang gọi công an đây. Tí nữa bọn mày sẽ tới số đó, khôn hồn thì cút khỏi chỗ này!!!"
"Khụ… haha!" Gã to con nhất đám bật cười vì độ ngây thơ của cô, trợn to mắt chửi rủa: "Mày bị ngu hả?? Có thằng khùng nào đánh xong lại đứng im cho công an bắt không?"
Không xong rồi, cô hù dọa đủ cách nhưng chúng lại thờ ơ xem cô là đứa con nít lên ba. Cuộc gọi thì chỉ nghe tiếng chuông, cô hiện tại sắp chẳng lành rồi.
"Bọn mày đừng có mà hiếp người quá đáng!!!" Linh đứng sau chịu không nổi nữa liền phát điên lên chửi rống, bình thường chị rất là gan dạ.
Nhưng khi vô tình huống như này cả người đều thay đổi, một chút mạnh mẽ thường ngày cũng tan biến đi đâu hết.
Linh chỉ đành đứng ra bảo vệ chị mình, cô tin rằng ráng kéo thêm tí thời gian sẽ đợi được anh Luân đến.
"Chị gọi cho anh Luân đi, em sẽ đấu với bọn này để kéo dài thời gian!" Linh đi ra phía trước, chắn ngang San nhỏ giọng nói, dặn dò xong xuôi cô quay ngược ra sau dùng thái độ kênh kiệu học từ chị mình chửi:
"Bọn mày đã phá nhà bọn tao rồi, bây giờ còn tính hùa nhau chơi tới bến luôn hả? Ngon thì tới đây, tao không tin mấy mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-nam-chi-nhin-ve-mot-huong/2826340/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.