Edit: Linh Nhi.
Beta: Vịt
Một tháng sau. Tại Mĩ
“Làm phiền A Lạc.”
Ngày cử hành hôn lễ, trong phòng nghỉ của cô dâu,mẹ Đường thỏa mãn thở dài, đột nhiên nói ra câu này. Đường Lạc vừa bị đấm vừa bị xoa bất đắc dĩ phục tùng đi ra ngoài, chờ thời điểm cùng cô dâu tiến vào lễ đường, Tâm Hân không hiểu quay đầu nhìn phía Đường mẫu, chờ bà nói tiếp.
“Con biết không? Ba của A Lạc và mẹ...... Chúng ta cũng là anh em.”
Mẹ Đường mâu quang trở nên sâu thẳm, suy nghĩ phiêu diêu quay về dĩ vãng. Nghe đến chuyện này, Tâm Hân khiếp sợ ngây dại. Đường Lạc chưa từng nói qua chuyện này với cô.
“Vì thân phận như vậy, nên cuộc sống của A Lạc ở Đường gia trước đây rất vất vả, bởi vì bà nội nó ── vẫn không thể tha thứ cho mẹ cùng A Dục, năm năm vừa rồi A Lạc vẫn cố gắng lấp đầy phần tiếc nuối này, mẹ nghĩ, hầu như phần lớn là vì con!”
Mẹ Đường rưng rưng nước mắt, bà cúi thấp mặt, nhớ lại chuyện cũ không nói thêm gì nữa. Bà nội ở trong miệng mẹ nuôi chính là đại gia trưởng Đường gia,còn A Dục là người chồng mà bà yêu bằng cả trái tim.
Mẹ Đường bắt đầu nói ra…, từng chuỗi sự kiện xảy ra mấy ngày gần đây giống như một thước phim quay chậm xẹt qua đầu cô, bao gồm cả việc Đường Lạc bức bách cô rời khỏi Đường gia, mang Điềm Điềm đi, bắt buộc cô quay về Mĩ kết hôn với anh── nhưng mà khi đó cô chỉ có thể hận anh, cũng không hiểu được anh tại sao lại muốn làm như vậy...... nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-muoi-tinh-phu/99749/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.