“Thật đáng ghét! A ── đừng......” Thanh âm một nữ nhân cười hì hì tràn ngập toàn bộ hậu viên, xuyên thấu qua màn cây dong dày đặc.
Một cô bé nhỏ mở đôi mắt to tròn tròn núp ở trên cây , ngây ra như phỗng nhìn một nam một nữ trần trụi cách đó không xa.
Sau buổi trưa, bé có thói quen trèo lên cây ngủ trong bóng mát của cây dong, nghe mẹ nuôi nói, gốc cây này có từ khi bé còn rất nhỏ......
“Lạc, anh ba năm không về nước rồi, thật xác định nơi này không có người sao?” cô gái hơi hơi đẩy soái ca đang ở trên người mình , say đắm nhưng vẫn còn một tia lý trí cuối cùng còn sót lại để giãy dụa.
“Phiền, em có muốn làm hay không?!” Cậu con trai tên Lạc chuẩn bị rời khỏi người cô gái, hắn lắc đầu hất ra một dúm tóc dài rớt tại trên trán (S: hề hề,a để tóc mái),khuôn mặt anh tuấn đủ để cho mỗi cô gái nhìn thấy đều phải thét chói tai.
Cậu còn rất trẻ tuổi, thoạt nhìn không đến hai mươi, đại khái chỉ có mười bảy,mười tám tuổi, nữ nhân tên Jodie nằm ở dưới người cậu chắc cũng xấp xỉ, hai người đang yêu đương vụng trộm ở trong vườn hoa.
“Đừng nóng giận, người ta chính là hỏi một câu chứ sao......” Jodie đầy đặn, bộ ngực trần trụi áp vào trên lồng ngực cường tráng .”Cho dù 2 bác Đường không ở đây,nhưng người giúp việc thì sao?”
“Trong nhà không có người giúp việc!” Đường Lạc nhíu mày, đánh một cái ngáp, trêu tức nắm nhẹ bộ ngực lớn của Jodie .”Mẹ anh thích yên tĩnh, nhà ở Đài Loan trừ bỏ lái xe cùng hai lão người hầu, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-muoi-tinh-phu/99737/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.