Thường nói những người sinh vào mùa xuân rất có năng khiếu âm nhạc" Trần Nhạc vừa nhấp ly trà vừa cười " Bạch Ca sinh vào tháng hai đúng không?"
Bạch Ca đang mon men nhìn ngắm cây cổ cầm, thấy hắn hỏi thì mới quay đầu lại, giống như lơ đãng mà trả lời :"Đại khái là như vậy..."
"Đại khái ??"
"THì là có ai biết rõ muội sinh vào ngày tháng cụ thể nào đâu...Năm đó vương gia nhận nuôi muội liền chọn ngày đó là sinh nhật luôn, chứ không phải ngày chính xác.."
"A, động vào chuyện buồn của muội ..."
"Không sao..." Bạch Ca xua tay "Dù sao cũng từ lâu lắm rồi, muội cũng không để ý..."
Trần Nhạc tiến lại gần nàng ;" Vậy muội có bao giờ nghĩ đến cha mẹ ruột của muội không?"
Bạch Ca trầm ngâm :"Tất nhiên là có chứ, nhưng chỉ thoáng qua thôi, dù sao đến cả gương mặt của họ muội cũng không nhớ."
"Muội có hận họ vì đã bỏ rơi muội không?"
"Muội không biết ..." Bạch Ca lắc đầu "Rất nhiều lần nhìn vào gương rồi tự nhủ, mình giống bố hay giống mẹ, họ bây giờ đang ở đâu? Đang làm gì? Còn sống hay đã chết? Nhưng mà tuyệt nhiên chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, có thể họ có một lí do khó nói, cũng có thể tại hồi bé muội rất đáng ghét, ..." Nói đến đây liền cười :"Bạch Kỳ nói hồi nhỏ muội rất hay khóc , động một cái là khóc..."
"Muội có muốn tìm hiểu lý do không/"
"Bạch Ca mím môi : " KHông muốn..."
"Tại sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-muoi-dung-chay/1909095/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.