Liễu Dung bắt đầu trở nên không muốn nói chuyện, cô không còn nổi giận, không còn khóc rống nữa, mỗi ngày lặng lẽ phối hợp trị liệu, nên uống thuốc thì uống thuốc, nên kiểm tra thì kiểm tra, không nói lời thừa thãi, trò chuyện với bất kỳ ai cũng đều rất đơn giản. Có người đến thăm cô, cô sẽ vờ như rất mệt, xoay người ngủ.
Trong cả cuộc đời 20 năm của cô, cô luôn ở vị trí mà người ta hâm mộ, bạn cùng trang lứa hâm mộ, phụ huynh của bạn cùng trang lứa cũng hâm mộ. Cô đã quen với vị trí đó____cao cao tại thượng, thờ ơ hững hờ. Giờ đây, cuộc sống mà cô quen đã không còn nữa, người nào tới thăm cô cũng mắt rưng rưng lệ, dáng vẻ như không biết nên nói gì cho phải.
Liễu Dung không dằn được quay đầu đi chỗ khác, cô lạnh lùng nghĩ, chuyện này không liên quan tới các người.
Cô bắt đầu căm ghét sự quan tâm của người khác, thậm chí bao gồm sự quan tâm của cha mẹ, mẹ Liễu Dung muốn ôm cô cũng bị cô từ chối vì bất tiện. Những sự quan tâm ấy như bầu không khí không lành, hít thở nhiều sẽ khiến cô cáu kỉnh, đôi lúc Liễu Dung lẳng lặng nhìn chăn đắp trên người mình, thầm nghĩ, bây giờ đã rất xấu rồi, còn cáu kỉnh nữa thì sẽ càng xấu hơn.
Lúc thành công, cô không hề phản đối người khác thân thiết, cắt xén bớt chút vui vẻ từ chỗ cô, thậm chí nếu người khác tới nhờ cô giúp, cô cũng sẽ nhiệt tình giúp đỡ. Nhưng khi cuộc đời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-nam/2364314/quyen-5-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.