Thời tiết mùa hè này vô cùng nóng, ve sầu kêu mãi chẳng yên, lá cây như bị mặt trời chiếu đến mức nhỏ dầu, toát lên vẻ khổ sở khó tả.
Công ty nhỏ của bọn Lương Túc cuối cùng sau gần một năm bấp bênh bất ổn đã chết non.
Các anh em cùng lái xe ra một công viên ngoại ô thành phố, chuẩn bị đầy bia rượu trong cốp xe không đậy nắp được, ngồi cạnh hồ nhân tạo trong công viên, định biến bản thân thành ma men, ôm đầu khóc rống một phen. Họ như một đám kẻ điên trẻ tuổi, tụ tập vừa uống vừa hát, an ủi ước mơ bị đập một cú nảy sao tung tóe của mình.
Khi một nửa chai bia rượu rỗng, ngã đầy đất, họ bắt đầu kề vai sát cánh quay về phía hồ nhân tạo, gào khóc thảm thiết cùng hát bài “Tận trung báo quốc” với âm điệu như chạy lạc một vòng quanh Trái Đất. Hát được một nửa, có người hu hu bật khóc, ngồi xổm trên đất, ai đẩy cũng không nói, miệng lầm bầm lẩm bẩm gì đó không rõ, nghe kỹ thì là:
- Ôi cải thìa, ôi lá vàng... thất bại rồi (1),mịa nó thất bại rồi, đời này ông đây lần đầu tiên muốn làm chút sự nghiệp, lại thất bại như thế... sau này ai mịa nó còn làm cái này nữa, thằng đó là chó!
(1) Chữ hoàng (黄) vừa có nghĩa là màu vàng vừa có nghĩa là thất bại cũng vừa chỉ những thứ xấu xa, đồi trụy.
Lương Túc đá một cú vào mông anh ta, khiến chi trước của anh ta chạm đất:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-nam/2364310/quyen-3-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.