Liễu Dung tính toán thời gian, thôi, không hy vọng nữa, heo chết không sợ nước sôi, thế là cô không chê muộn, cùng cả đám theo Trịnh Hồng vào văn phòng. Có một cô gái trong đám vô cùng hoạt bát, chưa bao lâu đã làm quen hết tất cả mọi người, khi cô ấy chạy tới chỗ Liễu Dung:
- Bạn ơi, có phải bạn là người đứng nhất lớp không?
Liễu Dung ngước mắt nhìn, thầm nghĩ, cô bạn này đẹp quá, da trắng, mặt trái xoan, môi hồng răng trắng, mặt mày thanh tú.
Đại khái vì bản thân không đủ đẹp, hoặc vì ấn tượng về bạn hoa khôi có ngoại hình công chúa này quá sâu sắc, Liễu Dung đứng trước mặt gái đẹp luôn có chút tâm thái vi diệu, lúc nói chuyện với cô ấy, tinh thần lỏng lẻo của cô tương đối dễ tập trung, đồng thời trong lòng nhanh chóng chấm điểm cho ngoại hình tinh tế của đối phương___sau đó cô sẽ nghĩ, kỳ thực cô ấy chỉ đẹp có chỗ này chỗ nọ, còn chỗ kia chỗ kia đều chả ra sao.
Nhưng khi đối phương dùng giọng điệu kinh ngạc và hâm mộ để chào cô, lòng Liễu Dung chợt sinh ra một cảm giác hư vinh khó diễn tả bằng lời đối với cái danh hiệu hư vô “nhất lớp” này.
Giống như loại hư vinh lặng lẽ khi học sinh tiểu học tính điểm cuối kỳ vậy, môn ngữ văn của mình tuy kém cậu 2 điểm nhưng môn toán của mình cao hơn cậu 20 điểm nhé.
Thế là Liễu Dung vui vẻ gật đầu, bắt đầu trò chuyện với cô ấy.
Người đẹp nhỏ bô lô ba la:
- Mình tên Hồ Điệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-nam/102121/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.