Cửa.
Bọn họ, một người ở trong, một người ở ngoài.
Thời An nói: "Con đến thăm dì."
Cố Thiên Quân đứng hình, cô ấy thừa nhận, cô ấy đã kinh diễm trước Thời An, mặt mày không hề thay đổi, nhưng lại đem đến cho người ta một cảm giác rực rỡ, sáng sủa.
Thời An không thôi thúc, mỉm cười nhìn cô ấy.
Ngược lại, trong lòng Cố Thiên Quân lại bứt rứt không thôi, cô ấy giả vờ bình tĩnh, "Con có việc gì à?"
"Vâng, con có chuyện muốn nói với dì."
"Con nói đi."
Thời An khoanh tay, thương lượng nói: "Con mặc ít quá, hơi lạnh, con vào được không?"
Cố Thiên Quân đang mất tập trung.
Tưởng rằng cô ấy không muốn, giọng Thời An trở nên yếu ớt, "Nếu không tiện thì..."
Bộ dáng yếu ớt đáng thương này, ai nhìn rồi cũng sẽ động lòng.
Cố Thiên Quân không phải lòng gang dạ sắt, cô ấy ngắt lời Thời An, "Tiện, vào đi." Sau đó, xoay người đi vào trong nhà.
Thời An theo sau, lộ ra nụ cười đắc thắng.
Lúc này, tiếng mèo kêu vang lên, cô hỏi: "Dì nuôi mèo ạ?" Nói xong, cô đưa mắt nhìn quanh mới phát hiện, hai chú mèo này rất quen.
Rõ ràng là nhóc con của Túi Trút Giận.
Đến đây, Thời An càng cười nhiều hơn, "Không phải dì ghét những thứ rụng lông hay sao?"
"Ừ."
Thời An nhướng mày, "Con biết đám mèo này."
"Ừ."
Bọn họ.
Một người càng lạnh lùng, người kia càng nhiệt tình như lửa.
Cố Thiên Quân mím môi suy tư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-mua-xuan/3573357/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.