Nhớ nhung lại về với nhung nhớ, Thời An sẽ không quấy rầy cô ấy, không có lối tắt để giãi bày tâm tư, chỉ có thể cố gắng chịu đựng, một đêm, một trăm đêm, cô đều vượt qua như vậy.
Ngày 25 tháng 1 năm 2015
Nghỉ đông bao nhiêu ngày, Thời An ở nhà bấy nhiêu ngày. Buổi sáng, Cố Thiên Nhiên gọi nói, ngày mai Ngưu Phương Bình tổ chức sinh nhật, ông cụ nhớ cô, muốn cô đến nhà ông.
Thời An không đồng ý ngay.
Cố Thiên Nhiên biết cô đang do dự điều gì, "Yên tâm, chị dì bây giờ đang một lòng hướng tới công việc, ban ngày chị ấy không có thời gian, tối mới đến được, con ăn trưa với ông nội một bữa, hai người không chạm mặt được đâu."
Thời An bây giờ mới yên tâm, "Vâng."
Tuy nhớ cô ấy, nhưng nếu để người gặp mặt, Thời An sẽ không sẵn sàng, vì hiện tại cô vẫn chưa đủ tốt, vẫn chưa đạt đến trình độ khiến chính mình thỏa mãn.
Hơn nữa, Cố Thiên Quân hẳn cũng không muốn gặp cô, tốt nhất nên tránh gặp mặt càng nhiều càng tốt, đừng để cả hai người khó xử. Nghĩ tới nghĩ lui hồi lâu, nghĩ tới phiền lòng, Thời An mở một bài hát.
Bài hát được chơi nhiều lần trong những ngày này: 《Kẻ khờ》
Bài hát vô tình nghe qua trên xe Cố Thiên Quân ngày hôm đó, sau này, mỗi ngày nhớ cô ấy đến không thể kìm nén, Thời An sẽ luôn nghe bài hát này.
Vừa nghe nhạc, vừa nhớ người.
Lúc này, Thời An lại làm việc này, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-mua-xuan/3573352/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.