Quên mất phải suy nghĩ, trong mắt Cố Thiên Quân hiện lên vẻ lạnh lùng, lại chớp mắt, lóe lên sự thất vọng mơ hồ, khiến người ta có cảm giác khó tiếp cận.
Từ chối trong im lặng.
Thời An bình tĩnh lại, hối hận vì hành động liều lĩnh như vậy, khi gật đầu xin lỗi, cô hiểu ra rằng, quá khứ làm sao có thể xóa bỏ dễ dàng, giờ đây, mối quan hệ của họ thật mong manh, mỏng hơn cả một tờ giấy, một khi bất cẩn sẽ bị xé rách.
Thời An rụt tay lại, khi ánh mắt của Cố Thiên Quân rơi xuống nơi khác, cô không tìm thấy chút dịu dàng nào trong đó, bây giờ Thời An mới nhận ra, quan hệ của họ đã không còn, đã sớm tan vỡ rồi.
Không còn đường lui.
Không được chậm hiểu như trước nữa, Thời An không nhu nhược như vậy, cô ung dung mỉm cười, "Lạc Lạc, chúng ta đi thôi, đưa cậu đi gặp hai người bạn."
Trần Y Lạc: "Được." Sau đó, nói với Trần Chí Vãn: "Mẹ, bọn con đi nhé."
Trần Chí Vãn: "Chú ý an toàn."
Sau khi mọi người tạm biệt nhau, Thời An và Trần Y Lạc bắt taxi rời đi, trong quá trình này, Thời An vẫn luôn giữ chừng mực, không nhìn Cố Thiên Quân.
Nhưng trong mắt Cố Thiên Quân đều là Thời An, cô ấy nhìn tấm lưng thẳng tắp của Thời An, nhất cử nhất động đều bộc lộ sự tự tin, không giống trước kia, làm gì cũng vâng vâng dạ dạ, Thời An của hiện tại, thật sự tỏa sáng.
Con bé lớn rồi, tốt quá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-mua-xuan/3573339/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.