Tháng 9, Trường Trung học Số 6 Lâm An.
Hôm nay là ngày thứ ba đi học, đến nhà ăn dùng bữa trưa xong, Thời An ngồi thẫn thờ dưới gốc đại thụ.
Có là là bởi ánh nắng nơi đây chưa đủ ấm.
Nó có chút nhớ nhà, nhớ dì Cố.
Nhưng sự yên tĩnh này lại bị người khác quấy rầy.
Ba bốn nam sinh mượn cớ nhặt bóng rổ, đến nhìn Thời An mấy lần.
Cậu trai tóc húi cua: "Đm, xinh dữ."
Tóc dài: "Đừng giành, đây là gu tao."
Mấy người đang ba hoa thì Lục Thính Nghiêu đi tới, ném quả bóng rổ ra xa, đám nam sinh mất mặt, chửi thề rồi bỏ đi.
Lúc này, Thời An mở hờ mắt, nhìn thấy Lục Thính Nghiêu, nó nói: "Giáo viên giáo dục chính trị đang đứng ở tầng hai nhìn."
Trường số 6 kỷ luật nghiêm, đặc biệt chú trọng vấn đề yêu sớm, nam sinh và nữ sinh không được nói chuyện riêng, chỉ cần bị phát hiện sẽ bị gọi phụ huynh.
Lục Thính Nghiêu: "À, được."
Thời An: "Mình không muốn bị hiểu lầm."
Lục Thính Nghiêu nghe theo, đi đến một gốc cây khác, lén nhìn Thời An.
Cậu đi chưa được bao lâu, lại có người đi tới, Thời An tưởng lại là cậu, giọng điệu mất kiên nhẫn, "Lại chuyện gì nữa?"
"Phụtt——" Là giọng cười của con gái.
Rất quen tai, Thời An mở mắt nhìn, là Kiều Dữ, lớp trường hồi sơ trung, Thời An cười nhạt nhẽo: "Ngại quá, mình tưởng là Lục Thính Nghiêu."
Kiều Dữ không để bụng, ngồi xổm xuống trước mặt Thời An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-mua-xuan/3573324/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.