Lục Hy Quân trở về nhà, anh bình tĩnh hết sức có thể. Bác sĩ Lưu căn dặn dù gặp chuyện gì, anh cũng phải cố gắng không bị kích động quá mạnh, nếu không thì bệnh sẽ chuyển biến nặng hơn, khi đó chỉ còn cách là phẫu thuật.
Lo sợ Cố Mộc Hoàn biết được, Lục Hy Quân mang hết giấy tờ khám bệnh cất giấu vào trong tủ, rồi cẩn thận khóa lại. Anh ngồi xuống giường rồi bần thần nhìn lên khoảng không mênh mông.
Tình yêu chỉ vừa mới chớm nở, anh chỉ mới mở lòng để đón nhận tình yêu thôi mà. Tại sao số phận của anh lại nghiệt ngã đến như vậy. Có lẽ dấn thân vào chốn thương trường cạnh tranh khốc liệt, đã làm cho bao nhiêu đối thủ nát cửa tan nhà. Bây giờ, quả báo thật sự đến với Lục Hy Quân, không chết dưới tay ai mà chết vì căn bệnh quái ác này.
Tại sao lại có chất độc này trong người? Là ai đã tàn nhẫn như vậy? Những câu hỏi như dằn xé tâm can của Lục Hy Quân. Anh gục xuống và khóc, đã từ lâu rồi anh không rơi một giọt nước mắt. Đối diện với cái chết đang đến gần từng ngày, từng phút, từng giây, Lục Hy Quân mới biết sợ, sợ sẽ không thể nào bên cạnh Cố Mộc Hoàn được nữa.
...
Cố Mộc Hoàn mở cửa bước vào phòng, Lục Hy Quân đang nằm ngủ. Hắn tiến chầm chậm đến bên cạnh giường, im lặng ngắm nhìn người yêu. Đôi mắt của Lục Hy Quân hình như hơi đỏ, chẳng lẽ anh đã khóc sao?
Thấy Cố Mộc Hoàn, Lục Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-lan-ngo-dong-thay-la/2554407/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.