Hôm nay Lục Hy Quân và Tôn Hạo Phong cùng nhau ra quét mộ cho dì Châu, An Niệm và Diệp Tuyết Hoa. Vũ Thiên và Mẫn Nhi thì đặt lên mỗi ngôi mộ một bó hoa trắng. Tôn Hạo Phong thủ thỉ bên bức ảnh của Diệp Tuyết Hoa:
- Tuyết Hoa, anh và Hạ Nhiên đến thăm em đây.
Lục Hy Quân bước đến mộ của Dương Khải Thiên và bác Dương. Chạm tay vào tấm ảnh của cậu, có lẽ đã sưởi ấm được phần nào linh hồn của chàng thiếu niên xấu số.
- Khải Thiên, chân tình ngày đó của em, anh hiểu và nguyện ghi nhớ suốt đời. Ở nơi đó, em giúp anh chăm sóc Tiểu An nhé.
Một cơn gió nhẹ thổi qua mái tóc của Lục Hy Quân, tựa như Dương Khải Thiên đã lắng nghe được lời anh nói.
Cây ngô đồng bên dòng sông đã ra lá xanh mướt. Lục Hy Quân chạm ngón tay vào thân gỗ, anh nhìn thấy có những dấu khắc lên, tuy có hơi mờ nhạt theo năm tháng.
"Hạ Nhiên yêu Mộc Hoàn."
Dù trải qua bao đau khổ, dằn vặt nhưng tình yêu giữa hai người vẫn là vĩnh cửu nhất.
Sau Cố Mộc Hoàn, Lục Hy Quân là người mà Tiểu Mạnh rất mực trung thành. Mặc dù về quyền uy thì hai người như nhau, nhưng Lục Hy Quân sâu thẳm trong tâm vẫn còn rất mềm mỏng và nhân từ. Vì vậy, Tiểu Mạnh thường đưa ra những ý kiến giúp Lục Hy Quân.
- Lục tổng
- Nói đi.
- Ngày mai tôi có thể...nghỉ được không ạ? Tôi muốn dành một ngày cho Vân Quang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-lam-lan-ngo-dong-thay-la/2554351/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.