Mộ Dung Trạm cũng không phải lo lắng lâu, bởi vì sẽ rất nhanh hắn đã nghe được Cố Mi chủ động nói với hắn ba từ kia.
Hiện giờ họ đang ở thôn nhỏ tựa Đào Uyên Minh chốn đào nguyên thường được viết tới dưới ngòi bút của Đào Uyên Minh, không biết tổ tiên đời nào phát hiện ra, đã từ đó định cư. Chỉ có điểm khác chốn đào nguyên, đó là họ không đứt đoạn hoàn toàn quan hệ với bên ngoài, triều đại là gì cũng không hay. Bọn họ chỉ ít đi ra ngoài mà thôi. Dù sao với những người này, tự cung tự cấp hoàn toàn ổn, vì vậy ra ngoài là không cần thiết.
Thôn không lớn, người đầu thôn cuối thôn đều quen nhau. Mà Cố Mi là người hướng ngoại, ở đó không lâu, đã đi quanh cả thôn, nhà nào cũng quen biết đủ cả. Vì vậy trong thôn có hoạt động gì, cũng đều nói với nàng một tiếng, mời nàng tham dự.
Ví dụ như hội cài trâm hiện tại.
Một năm bốn mùa, xuân về hoa đào,hạ tới hoa sen, ngày thu hoa quế, đông lạnh hoa mai, đều có một hồi cài trâm hoa. Nhưng nói trắng ra, là để cho nam nữ giao lưu, phát triển tình cảm mà thôi, giống như hội xem mắt bây giờ vậy.
Việc náo nhiệt thế này, Cố Mi sao có thể bỏ qua. Vì vậy mấy ngày gần đây, nàng liền lôi Mộ Dung Trạm tới vườn mai đầu thôn.
Tuyết chưa có, mai chưa nở. Nhưng mỗi cây mai trong rừng mai đều thấy cái thiếu nữ và tiểu tử buộc lên dải dây vải ngập tràn. Trăng tròn, gió nhẹ, mùi thơm ngát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/528047/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.