Không thể không nói Cố Mi này thật là ngốc nghếch. Nếu như là một cô nương hơi thông minh một chút, vừa thấy ánh mắt Hồng Đào nhìn Mộ Dung Trạm lúc này là có thể biết em gái này đang mơ tưởng đến nam nhân nhà nàng, nhưng Cố Mi lại không biết.
Sau này Cố Mi từng an ủi bản thân, đây không phải là nàng ngốc. Thực sự không phải là nàng ngốc, có trách chỉ trách nàng quá lương thiện mà thôi.
Lúc này Cố Mi ngây thơ ngốc nghếch thật ra là bị giật mình. Bất luận là một người bình thường nào, đột nhiên thấy một người sắc mặt tái xanh, miệng sùi bọt mép nằm trước mặt, đều sẽ bị sợ hết hồn.
Cho nên nàng không chú ý tới ánh mắt ngập tràn kinh diễm của Hồng Đào nhìn Mộ Dung Trạm. Nàng chỉ nghiêng đầu nói với Mộ Dung Trạm: "Ca, huynh có cách nào cứu hắn không?"
Từ lúc ở thành Lạc Dương, Mộ Dung Trạm đã từng nói với nàng, hắn biết y thuật, hơn nữa không chỉ là một chút. Với lại mấy ngày nay, nàng thấy hắn rảnh rỗi sẽ cầm một quyển sách thuốc lên đọc, bộ dạng chăm chú có vẻ lão luyện lắm. Cho nên khi nàng nhìn thấy người nằm trên đất kia bệnh không nhẹ, lập tức quay đầu hỏi Mộ Dung Trạm.
Thực ra nguyên nhân chủ yếu chính là, trong lòng Cố Mi đã mặc định trên đời này không có chuyện gì có thể làm khó được Mộ Dung Trạm.
Mộ Dung Trạm vốn chưa từng nhìn Triệu đồ tể ở dưới đất. Đương nhiên, cũng không nhìn thấy Hồng Đào nửa quỳ bên cạnh Triệu đồ tể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/528044/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.