"Ca, muội muốn."
Tuy rằng nội tâm Cố Mi vô cùng 囧, nhưng sau khi đấu tranh một hồi, nàng vẫn đỏ mặt nói với Mộ Dung Trạm câu này.
Nếu như trước đây, Mộ Dung Trạm nghe được Cố Mi nói những lời này, chỉ sợ không chịu được kích động, lập tức đẩy ngã nàng, cho nàng tất cả điều nàng muốn, thậm chí còn cho nàng gấp bội. Nhưng bây giờ ngay cả nội tâm hắn kích động đến nỗi hận không thể xoay người đè nàng dưới thân, nhưng vẫn không thể. Hắn còn đang mất trí nhớ, hắn còn đang không nhớ Cố Mi, làm sao có thể tự nhiên lại nhiệt tình với nàng như vậy được.
Lần đầu tiên hắn hối hận vì sao đến bây giờ vẫn còn giả bộ mất trí nhớ với nàng. Nếu như sớm nói rõ với nàng, bây giờ làm gì đến nỗi nghe xong lời này của nàng, tuy rằng nội tâm tình cảm dâng trào mãnh liệt đến mức này mà vẫn không thể hành động.
"Cố cô nương, cô..."
Nhưng ba chữ "xin tự trọng" còn chưa nói ra, Cố Mi đã nghiêng người lên trước, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn.
Mái tóc như thác nước đổ xuống, khẽ khàng lướt qua gò má hắn, chóp mũi hắn. Hắn có thể ngửi được mùi thơm nhàn nhạt, có thể cảm nhận được đôi môi mềm mại của nàng.
"Gọi Mi Mi." Cố Mi thấp giọng nói, thể nhưng đôi môi vẫn không rời môi hắn.
Nét mặt mới vừa giả vờ bình tĩnh của Mộ Dung Trạm giờ khắc này hoàn toàn sụp đổ. Đôi mắt hắn u ám, chỉ người nhìn Cố Mi ở trên người mình.
Lúc này Cố Mi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/528040/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.