Liêm Huy không hề động, nhưng Mộ Dung Trạm lại động.
Vừa rồi khi hắn tung cho Thông Nguyên Tử một chưởng, cũng đã biết hôm nay hắn không có khả năng mang theo Cố Mi toàn thân rút lui.
Nhưng mà cho dù chết, hắn cũng sẽ không giao Cố Mi ra, càng không thể trơ mắt nhìn Cố Mi bị bọn họ mang đi.
Cho nên trong lòng hắn nhanh chóng có tính toán.
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu Cố Mi, thấp giọng nói bên tai nàng: "Ngoan. Nhắm mắt lại. Ôm chặt ta."
Cố Mi nghe vậy, tuy không biết hắn muốn làm gì, song vẫn nghe lời nhắm hai mắt lại, sau đó vươn tay ôm chặt lấy eo hắn.
Sau đó một tay hắn cũng ôm chặt nàng, tay còn lại điểm nhẹ lên mặt đất, mượn lực đứng lên, chớp mắt, hắn và Cố Mi như mũi tên rời cung, bay về phía vách núi phía sau bọn họ.
Mà gần như trong nháy mắt, bóng dáng hắn và Cố Mi cũng đã biến mất sau vách núi.
Biến cố lần này thực sự ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Không chỉ là hai quan sai kia, ngay cả Thông Nguyên Tử và Liêm Huy cũng sợ ngây người.
Chỉ chốc lát, đợi đến khi phản ứng kịp thì sắc mặt Thông Nguyên Tử tái xanh, tay nắm chặt. Chuôi phất trần trong tay ông ta cũng bị bóp nát.
Còn phản ứng đầu tiên của Liêm Huy là xông ra rìa vách núi, không dám tin nhìn xuống dưới.
Nhưng vách núi sương trắng mịt mù, vốn dĩ không nhìn thấy chút gì phía dưới, đâu còn có chút tung tích của Cố Mi.
Giờ khắc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/528033/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.