"Những thứ này là Thông Nguyên Tử đưa cho cô sao?"
Cố Mi lạnh nhạt nói câu này, Thúy Nhi nghe vậy, gương mặt cười đơ ra, có chút khó tin nhìn nàng, như thể không hiểu tại sao nàng lại biết.
Cố Mi hơi nhếch miệng, lộ ra nụ cười gằn trong truyền thuyết. Đầu đuôi chuyện này, suy nghĩ một chút là biết những thứ của Thúy nhi là ai đưa cho.
Thông Nguyên Tử khẳng định sẽ không dùng thân phận chưởng môn Hoa Sơn, lão ta nhất định sẽ có một thân phận ẩn danh khác, nhưng mà, ai quan tâm? Cố Mi bây giờ chỉ muốn thoát khỏi nơi này cùng Mộ Dung Trạm.
Nàng cảm thấy, Thông Nguyên Tử nhất định là dính chặt vào nàng vào Mộ Dung Trạm rồi.
Nàng xoay người muốn đi, Thúy Nhi thấy thế, trong tình thế cấp bách hô to: "Lẽ nào ngươi thật sự không quan tâm chuyện sống chết của Liêm Huy ư?"
Nàng ta quả thực muốn ngăn Cố Mi, có thể kéo thêm một khắc thì cũng tốt một khắc.
Cố Mi nghe nàng ta nói vậy, quả thực đã dừng bước.
Cái tay đang ôm eo nàng hơi níu chặt, Mộ Dung Trạm hơi không vui.
Mà Thúy Nhi đã tựa vào bàn đứng dậy, nói lớn sau lưng nàng: "Ngày đó ngươi chạy khỏi Dương Châu, Liêm Huy tìm khắp nơi mới tới Lạc Dương tìm ngươi. Nhưng ngươi không biết, từ lúc hắn rời Lạc Dương cả đường bị đuổi gϊếŧ, bị thương nặng sắp chết, nhờ có sư phụ nghĩ trăm cách mời Tiết thần y tới đây, khó lắm mới giữ lại mạng cho Liêm Huy. Hồng Dao, đều tại ngươi. Liêm Huy vì ngươi chịu bao khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muoi-khong/528025/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.